dilavare
Italian
Etymology
From Late Latin delavāre, from Latin de + lavāre, present active infinitive of lavō.
Pronunciation
- IPA(key): /di.laˈva.re/
- Rhymes: -are
- Hyphenation: di‧la‧và‧re
Verb
dilavàre (first-person singular present dilàvo, first-person singular past historic dilavài, past participle dilavàto, auxiliary avére) (transitive)
Conjugation
Conjugation of dilavàre (-are) (See Appendix:Italian verbs)
infinitive | dilavàre | |||||
---|---|---|---|---|---|---|
auxiliary verb | avére | gerund | dilavàndo | |||
present participle | dilavànte | past participle | dilavàto | |||
person | singular | plural | ||||
first | second | third | first | second | third | |
indicative | io | tu | lui/lei, esso/essa | noi | voi | loro, essi/esse |
present | dilàvo | dilàvi | dilàva | dilaviàmo | dilavàte | dilàvano |
imperfect | dilavàvo | dilavàvi | dilavàva | dilavavàmo | dilavavàte | dilavàvano |
past historic | dilavài | dilavàsti | dilavò | dilavàmmo | dilavàste | dilavàrono |
future | dilaverò | dilaverài | dilaverà | dilaverémo | dilaveréte | dilaverànno |
conditional | io | tu | lui/lei, esso/essa | noi | voi | loro, essi/esse |
present | dilaverèi | dilaverésti | dilaverèbbe, dilaverébbe | dilaverémmo | dilaveréste | dilaverèbbero, dilaverébbero |
subjunctive | che io | che tu | che lui/che lei, che esso/che essa | che noi | che voi | che loro, che essi/che esse |
present | dilàvi | dilàvi | dilàvi | dilaviàmo | dilaviàte | dilàvino |
imperfect | dilavàssi | dilavàssi | dilavàsse | dilavàssimo | dilavàste | dilavàssero |
imperative | — | tu | Lei | noi | voi | Loro |
dilàva | dilàvi | dilaviàmo | dilavàte | dilàvino | ||
negative imperative | non dilavàre | non dilàvi | non dilaviàmo | non dilavàte | non dilàvino |
Related terms
This article is issued from Wiktionary. The text is licensed under Creative Commons - Attribution - Sharealike. Additional terms may apply for the media files.