мърся

Bulgarian

Etymology

Inherited from Proto-Slavic *mьrsiti.

Pronunciation

  • IPA(key): [mɐrˈsʲɤ̟]

Verb

мърся́ • (mǎrsjá) first-singular present indicative, impf

  1. (transitive) to make dirty, to besmirch, to stain
  2. (reflexive with се) to soil, to tarnish oneself (including figuratively)

Conjugation

Derived terms

verbs
  • замърся pf (zamǎrsja), замърсявам impf (zamǎrsjavam)
  • измърся pf (izmǎrsja), измърсявам impf (izmǎrsjavam)
  • намърся pf (namǎrsja), намърсявам impf (namǎrsjavam)
  • обмърся pf (obmǎrsja), обмърсявам impf (obmǎrsjavam)
  • помърся pf (pomǎrsja), помърсявам impf (pomǎrsjavam)
  • размърся pf (razmǎrsja), размърсявам impf (razmǎrsjavam)
  • смърся pf (smǎrsja), смърсявам impf (smǎrsjavam)
  • умърся pf (umǎrsja), умърсявам impf (umǎrsjavam)
nouns
  • (agent noun) мръсля́к (mrǎslják)
  • (agent noun) мръсни́к m (mrǎsník)
  • (agent noun) мръсни́ца f (mrǎsníca)
  • (abstract noun) мръсота́ (mrǎsotá)
  • (abstract noun) мръсоти́я (mrǎsotíja)
  • (agent noun) мърси́тел (mǎrsítel)
  • (instrumental noun) мърсо́л (mǎrsól)
adjectives
  • мърсу́вам (mǎrsúvam, to act/behave disgracefully)

References

This article is issued from Wiktionary. The text is licensed under Creative Commons - Attribution - Sharealike. Additional terms may apply for the media files.