bleikr
Old Norse
Etymology
From Proto-Germanic *blaikaz.
Declension
Strong declension of bleikr
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|
nominative | bleikr | bleik | bleikt |
accusative | bleikan | bleika | bleikt |
dative | bleikum | bleikri | bleiku |
genitive | bleiks | bleikrar | bleiks |
plural | masculine | feminine | neuter |
nominative | bleikir | bleikar | bleik |
accusative | bleika | bleikar | bleik |
dative | bleikum | bleikum | bleikum |
genitive | bleikra | bleikra | bleikra |
Weak declension of bleikr
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|
nominative | bleiki | bleika | bleika |
accusative | bleika | bleiku | bleika |
dative | bleika | bleiku | bleika |
genitive | bleika | bleiku | bleika |
plural | masculine | feminine | neuter |
nominative | bleiku | bleiku | bleiku |
accusative | bleiku | bleiku | bleiku |
dative | bleikum | bleikum | bleikum |
genitive | bleiku | bleiku | bleiku |
Declension of comparative of bleikr
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|
nominative | bleikari | bleikari | bleikara |
accusative | bleikara | bleikari | bleikara |
dative | bleikara | bleikari | bleikara |
genitive | bleikara | bleikari | bleikara |
plural | masculine | feminine | neuter |
nominative | bleikari | bleikari | bleikari |
accusative | bleikari | bleikari | bleikari |
dative | bleikurum | bleikurum | bleikurum |
genitive | bleikari | bleikari | bleikari |
Strong declension of superlative of bleikr
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|
nominative | bleikastr | bleikust | bleikast |
accusative | bleikastan | bleikasta | bleikast |
dative | bleikustum | bleikastri | bleikustu |
genitive | bleikasts | bleikastrar | bleikasts |
plural | masculine | feminine | neuter |
nominative | bleikastir | bleikastar | bleikust |
accusative | bleikasta | bleikastar | bleikust |
dative | bleikustum | bleikustum | bleikustum |
genitive | bleikastra | bleikastra | bleikastra |
Weak declension of superlative of bleikr
singular | masculine | feminine | neuter |
---|---|---|---|
nominative | bleikasti | bleikasta | bleikasta |
accusative | bleikasta | bleikustu | bleikasta |
dative | bleikasta | bleikustu | bleikasta |
genitive | bleikasta | bleikustu | bleikasta |
plural | masculine | feminine | neuter |
nominative | bleikustu | bleikustu | bleikustu |
accusative | bleikustu | bleikustu | bleikustu |
dative | bleikustum | bleikustum | bleikustum |
genitive | bleikustu | bleikustu | bleikustu |
Related terms
Descendants
References
- “bleikr”, in Geir T. Zoëga (1910) A Concise Dictionary of Old Icelandic, Oxford: Clarendon Press
This article is issued from Wiktionary. The text is licensed under Creative Commons - Attribution - Sharealike. Additional terms may apply for the media files.